Tôi khơi tro tàn tìm lại một ước mơ
Tôi đập vỡ gương để tìm em ngày đó
Sao em như con dế rụt đầu trong thảm cỏ
Không vươn mình lên nhận nắng gió bốn phương trời?
Em cứ thả hồn mình vào kinh kệ chơi vơi
Rồi than trách đời phù du toàn bể khổ?
Hạnh phúc chúng mình một thời tương ngộ
Nói thế nào em cũng chưa quên được tôi
Nụ cười em vẫn tươi đẹp trên đôi môi
Sao ánh mắt đem nhuộm màu thẳm tối?
Nếu có thể tôi sẳn sàng đánh đổi
Núi sầu em bằng cả cuộc đời tôi
Ôi! đôi mắt từng sáng trong như ngọc bội
Ngước nhìn tôi lộ rỏ một trời thương
Có lẽ nào vì cuộc sống vô thường
Vội qui nạp trái tim tôi gian dối?
Không YL ơi chẳng bao giờ tôi phản bội
Ân tình em như máu thịt nuôi xương...